Hai ngày mới dám ăn rau muống vì ‘tiền rau đau hơn tiền thịt’

Trung tâm trò chơi 8344 0

Có lẽ chưa bao giờ tôi thấy mình run tay khi đi chợ mua rau như những ngày gần đây. Vốn là người nội trợ chính trong gia đình bốn miệng ăn, mỗi sáng tôi đều ghé chợ đầu ngõ, quen với cảnh lựa mớ rau muống 10.000 –15.000 đồng, bó mồng tơi chỉ có 8.000 đồng. Ấy vậy mà tuần vừa rồi, mọi thứ đảo lộn hoàn toàn.

Tôi bước vào chợ, hỏi giá từng loại rau mà cứ tưởng cô bán hàng nói nhầm. Rau muống tăng lên 45.000 đồng một mớ, cải thìa 50.000 đồng, rau dền 55.000 đồng. Tôi đảo một vòng, hy vọng sạp khác bán giá mềm hơn, nhưng chỗ nào cũng y như nhau. Người bán đều nói: “Dạo này rau đắt lắm chị ơi, mưa gió thất thường, hàng về ít”. Nghe xong mà tôi đứng hình vài giây, chẳng biết từ bao giờ mà một mớ rau còn đắt hơn cả lạng thịt?

Tôi mua thịt ba rọi hôm trước hết chưa đầy 90.000 đồng, vậy mà bữa nay muốn nấu một nồi canh rau đã hết quá nửa số đó. Tiền rau bây giờ thực sự “đau” hơn tiền thịt. Những người nội trợ như tôi chắc đều hiểu một nguyên tắc: thịt cá có thể điều chỉnh giảm một chút, nhưng bữa cơm nhất định phải có rau cho mát ruột. Ấy thế mà giá rau tăng gấp ba, gấp bốn lần khiến tôi thật sự lúng túng, cảm giác “không đành lòng” khi trả một số tiền quá vô lý cho thứ vốn rất bình dân.

>> Dòng người lặng lẽ mua rau xanh tăng giá gấp bốn lần

Sau mấy lần lưỡng lự đứng trước sạp rau, tôi quyết định đi về. Mấy bữa nay, tôi buộc phải thay đổi thực đơn cho cả nhà: hai ngày ăn rau một lần. Những hôm còn lại, tôi cố gắng xoay bằng canh trứng, canh khoai hoặc món kho cho tiết kiệm. Nhìn vào mớ rau nhỏ mà cả nhà phải chia nhau, tôi chỉ còn biết thở dài. Bữa cơm gia đình vốn bình dị nay cũng trở thành gánh nặng với tôi.

Chợ xóm tôi mấy hôm nay cũng xôn xao chuyện giá cả. Mấy cô bán hàng than người mua giảm hẳn. Người mua thì rầu rĩ vì “không lẽ ngày nào cũng ăn thịt, bỏ rau thì nóng người, mà mua rau thì xót ví”. Tôi hiểu biến động thời tiết, vận chuyển hay nguồn cung giảm đều có thể khiến giá tăng, nhưng mức tăng đột ngột thế này thật sự vượt sức chịu đựng của người tiêu dùng bình thường. Một món ăn phổ thông như rau mà cũng trở thành “xa xỉ phẩm” thì đúng là đáng lo.

Tôi chỉ mong cơ quan chức năng sớm có biện pháp bình ổn giá rau, hỗ trợ nguồn cung, tránh tình trạng đầu cơ, và giúp người dân bớt chật vật trong những bữa cơm hàng ngày. Bởi suy cho cùng, rau xanh là nhu yếu phẩm thiết yếu, ảnh hưởng trực tiếp đến từng gia đình, đặc biệt là những người nội trợ – những người mỗi ngày phải cân đo từng nghìn một để đảm bảo cả nhà đủ chất mà vẫn tiết kiệm trong thời buổi “bão giá”.

Đào Liên