Cuối tháng 10, chị Nguyễn Thị Thanh, 41 tuổi, chuẩn bị đưa con trai hai tuổi mắc u nguyên bào thần kinh vào Huế tái khám thì mưa bão ập đến. Nhiều khu vực ở Quảng Trị ngập sâu, giao thông chia cắt. Mẹ già và các cháu đã sơ tán, chỉ còn hai mẹ con chị kẹt lại trong căn nhà cấp bốn cũ kỹ. Nước tràn vào nhà, ngập 50-60 cm. Mái dột, nước mưa xối xuống, chị phải đặt hàng chục chiếc chậu để hứng. Hai mẹ con co cụm trên chiếc giường gỗ.
“Đêm hôm nước dâng, tôi chỉ cầu không lên nữa, bởi hai mẹ con không còn chỗ trú”, chị Thanh kể. Mọi sinh hoạt gói gọn trên chiếc giường. Bé Đức Phúc, 2 tuổi, sức khỏe yếu, mệt lả.
Sang đầu tháng 11, nước lũ vẫn cao. Đã qua lịch hẹn tái khám ở Huế nhưng mẹ con chị vẫn mắc kẹt. “Huế cũng ngập sâu, đường đi bị chia cắt nên tôi đành xin khất bệnh viện”, chị nói.
Nhưng đến ngày 5/11, bé Phúc sốt cao, uống thuốc không hạ. Không thể chờ thêm, chị Thanh quyết định phải đi. Nước ngoài đường khi ấy ngập đến bụng. Người mẹ đeo balo quần áo trước ngực, cõng con trai sau lưng, bắt đầu dò dẫm lội trong dòng nước xiết để ra quốc lộ.
“Tôi phải bước thật vững, ôm chặt con để bé không ngấm nước. Lội lũ ai cũng sợ, nhưng bằng mọi giá tôi phải cứu con”, chị Thanh nhớ lại. Một ngày sau, hai mẹ con đến được Bệnh viện Trung ương Huế, bắt đầu đợt điều trị mới.

Bé Phúc bị u nguyên bào thần kinh, một dạng ung thư ác tính, phát hiện từ đầu năm nay. Từ đó, hành trình của hai mẹ con là những chuyến đi triền miên giữa Quảng Trị và Huế. Suốt 6 tháng con điều trị nội trú, chỉ một mình chị túc trực. Gần đây, bác sĩ cho bé về nhà, cách tuần vào tái khám, cho đến khi trận lũ ập đến.
Chị Thanh vốn là giáo viên mầm non, lập gia đình năm 2021. Sau hai lần sảy thai, chị nghỉ việc, xin làm công nhân, tranh thủ cày thêm vài sào ruộng. Năm 2023, chị sinh bé Phúc. Nhưng hạnh phúc chưa trọn, hôn nhân rạn nứt, chị và chồng ly thân.
Mọi gánh nặng dồn lên vai người mẹ. Từ ngày con bệnh, chị phải nghỉ làm, mất thu nhập, chồng lại không chu cấp. Chị còn phải đỡ đần mẹ già 76 tuổi (vừa đột quỵ hồi tháng 8, đang nằm liệt) và chăm ba cháu ngoại, đều là con của chị gái đã mất năm 2018.
Viện phí của con phần lớn nhờ bảo hiểm y tế, nhưng tiền thuốc ngoài danh mục và chi phí đi lại đều phải trông chờ vào người thân, hàng xóm và các nhà hảo tâm. “May mắn là việc ăn uống hàng ngày có các đoàn từ thiện hỗ trợ”, chị nói.
Hai mẹ con thường chung nhau một suất cơm từ thiện. Chị luôn nhường con ăn trước, mình ăn phần còn lại. Nhiều người khuyên lấy hai suất, nhưng chị từ chối: “Một suất là đủ no, phần còn lại nhường cho các bệnh nhi khác”.
Nhìn con trai mệt lả sau đợt truyền thuốc nằm trên giường bệnh, chị Thanh siết nhẹ bàn tay con. “Dù phải vượt lũ dữ hay làm bất cứ điều gì, tôi cũng phải cứu con bằng được”, chị nói.
Với mục tiêu thắp lên niềm tin cho bệnh nhi có hoàn cảnh khó khăn, Quỹ Hy vọng kết hợp với Ông Mặt trời triển khai chương trình Mặt trời Hy vọng. Thêm một sự chung tay của cộng đồng là thêm một tia sáng gửi tới thế hệ tương lai của đất nước. Độc giả có thể đồng hành cùng chương trình tại đây:
Quỳnh Nguyễn