Cao 1m6 nhưng nặng 60 kg vì ăn sáng xôi, bún, phở

Trung tâm trò chơi 8344 0

Tôi là phụ nữ, làm văn phòng ở thành phố như bao người khác. Mỗi sáng, trên đường đi làm, tôi thường chứng kiến hình ảnh quen thuộc: chị em bạn bè, đồng nghiệp cầm hộp xôi, cái bánh mì pate nóng hổi, hay ngồi xì xụp bát bún, tô phở. Để rồi, họ lại than thở: “Sao dạo này mập quá?”, “không hiểu sao ăn ít mà vẫn tăng cân?”. Họ không biết rằng, chính sự “ngon miệng” đó lại là nguyên nhân khiến cơ thể mệt mỏi, tích mỡ và nhanh lão hóa.

Chúng ta thường nghĩ rằng bữa sáng là “bữa quan trọng nhất trong ngày”, nên phải ăn thật đầy đủ. Nhưng đầy đủ không đồng nghĩa với “đầy tinh bột”. Một đĩa xôi, một tô phở hay bát bún có thể giúp no nhanh, nhưng đồng thời khiến đường huyết tăng vọt, kéo theo insulin tăng cao – loại hormone khiến cơ thể tích trữ năng lượng dưới dạng mỡ, tạo cảm giác buồn ngủ, mệt mỏi, thèm ăn vặt.

Tôi để ý rất rõ điều đó ở đồng nghiệp. Sau bữa sáng nhiều tinh bột, chỉ khoảng 10 giờ sáng là họ bắt đầu than “buồn ngủ quá”, “đói quá”. Trong khi thực tế, họ không thiếu năng lượng, chỉ là cơ thể đang bị lên xuống đường huyết thất thường.

Cách đây vài năm, tôi cũng từng như thế. Khi đó, cân nặng của tôi luôn ở mức 58-60 kg dù cao chưa đến 1,6 m. Mỗi sáng đều ăn bún, phở, hủ tiếu… Lúc đầu, tôi thấy ngon, no, nhưng càng về sau càng mệt, người nặng nề, bụng dễ đầy hơi. Một lần đọc được bài viết về chế độ ăn ít tinh bột và cơ chế hoạt động của insulin, tôi bắt đầu thử thay đổi: bữa sáng chỉ còn hai quả trứng luộc, vài hạt hạnh nhân, một ly nước dừa tươi. Đôi khi thêm lát bơ hoặc ít rau củ luộc. Thế nhưng, cơ thể tôi không hề đói, mà ngược lại, nhẹ nhõm, tỉnh táo và nhiều năng lượng hơn hẳn.

>> Bỏ bữa trưa vì ăn sáng với ổ bánh mì 70 K ngập topping

Chỉ sau ba tháng, tôi giảm được gần 7 kg, không hề ép mình kiêng khem, không tập thể dục cường độ cao, chỉ thay đổi cách ăn và thời điểm ăn. Da tôi sáng hơn, bụng phẳng lại, người nhẹ nhõm, tinh thần minh mẫn. Quan trọng nhất, tôi cảm thấy kiểm soát được cơ thể của mình, thay vì để cơn thèm ăn và mệt mỏi điều khiển mỗi ngày.

Thậm chí, tôi còn áp dụng nhịn ăn gián đoạn (intermittent fasting) – bỏ bữa sáng, chỉ ăn bữa đầu tiên vào khoảng 12 giờ trưa. Ban đầu tôi cũng hơi lo, sợ ảnh hưởng dạ dày, nhưng chỉ sau vài tuần, tôi nhận thấy hệ tiêu hóa hoạt động tốt hơn, bụng phẳng hơn, da sáng hơn, đầu óc minh mẫn. Việc “cho cơ thể nghỉ ngơi” vài tiếng mỗi ngày giúp nó đốt năng lượng dự trữ từ bữa tối hôm trước, thay vì liên tục phải xử lý đồ ăn mới.

Tất nhiên, mỗi người có thể trạng, thói quen, môi trường khác nhau. Nhưng có một điều tôi rút ra được là bữa sáng không cần quá cầu kỳ, chỉ cần đúng cách. Nếu bạn cảm thấy mệt, buồn ngủ, hoặc đói liên tục sau khi ăn sáng, có thể không phải vì bạn thiếu năng lượng, mà vì bạn đang chọn sai loại thực phẩm.

Tôi mong các chị em, đặc biệt là những người luôn bận rộn, áp lực và muốn giữ dáng, hãy thử quan sát cơ thể mình kỹ hơn. Cuộc sống khiến chúng ta dễ chạy theo thói quen không tốt một cách vô thức, nhưng đôi khi chỉ một thay đổi nhỏ trong bữa sáng cũng đủ để mang lại sự khác biệt lớn cho sức khỏe và tinh thần.

Ánh Minh