Vợ chồng tôi cùng làm công việc văn phòng, thu nhập không cao nhưng đủ trang trải và để dành một chút phòng khi ốm đau, sửa sang nhà cửa. Tôi luôn tin tưởng chồng, chưa bao giờ kiểm soát chuyện tiền bạc vì nghĩ anh biết lo cho gia đình. Nhưng gần đây, niềm tin ấy bị tổn thương nặng nề.
Cách đây hai tháng, tôi phát hiện chồng lén vay tiền bạn thân 50 triệu đồng. Khi tôi hỏi, anh bảo đang xoay vốn, nói dối là có cơ hội làm thêm nên cần tiền gấp, chưa kịp nói với tôi. Số tiền không quá nhiều nên tôi cũng không làm lớn chuyện, chỉ dặn lần sau có gì thì phải bàn với vợ. Nhưng sau đó, tôi phát hiện, số tiền ấy anh gửi về cho em trai đang thất nghiệp ở quê. Tôi hỏi lại, anh bảo em trai đang khó khăn nên anh giúp một chút. Tôi lại hỏi tiếp sao không bàn với vợ thì anh im lặng.

Tôi không phản đối chuyện giúp đỡ gia đình chồng, nhưng điều khiến tôi đau lòng là anh giấu giếm, nói dối, rồi tự ý quyết định bằng tiền nợ. Trong khi bao năm qua, mọi chi tiêu trong nhà, tiền học cho con, điện nước, mua sắm đều do tôi gánh phần lớn. Còn anh, vẫn gửi về quê mỗi tháng vài triệu cho bố mẹ, tôi chưa từng ý kiến gì. Lần này, anh còn bảo “đàn ông làm trụ cột có những việc vợ không cần biết”. Nghe xong, tôi chỉ thấy nghẹn.
Từ hôm đó, giữa hai vợ chồng gần như không còn nói chuyện, anh cũng không nhận sai. Tôi không biết nên tiếp tục tin tưởng nữa hay không. Mỗi khi thấy anh cầm điện thoại nhắn tin, lòng tôi lại bất an. Tôi không muốn vì tiền mà vợ chồng rạn nứt, nhưng cũng không thể xem như không có gì. Anh bảo chỉ muốn “giúp người nhà lúc khó khăn”, còn tôi thấy anh coi nhẹ cảm xúc của vợ, coi nhẹ sự đồng lòng trong hôn nhân. Chẳng biết chồng có cảm thấy áy náy với tôi không nhưng trong lòng tôi thấy rất khó chịu.
Bảo An